Rất Lâu Rồi Mới Khóc
Kiều Chi
5:24Vào một chiều hoàng hôn ngả ánh lửa hồng Có hai người kề bên, cùng nhau ngắm nắng chiều buông Và ngày này dường như đã trót hẹn thề Anh gặp em, người con gái xinh yêu kiều. Người là nàng thiếu nữ thích ngắm mưa rơi và yêu mây trời Trót yêu em dại khờ nên anh cứ mãi mong chờ Chờ đợi được thành câu nói tiếng yêu em và mong em hiểu Nhưng dường như em Iặng im không nói từ chối anh rồi. Phận hèn này đâu dám trèo cao Mỗi khi mưa lại rơi, lòng anh buốt giá trăm phần người ơi Nhớ đến em lần nào, ngỡ rằng ngõ vắng không ai được vào Tưởng rằng mình được yêu thương nhưng đến nay lìa xa Anh sợ im Iặng, anh sẽ mất em. Nắng ấm len vào phòng, chợt lòng băng giá như mưa mùa đông Không chút do dự nào, vội tìm chiếc máy gửi em Iời chào Tưởng rằng mình đã có trời mây, nào ngờ đâu nhận sự im lặng Dù đau đớn nhưng anh phải kìm nén nhìn người khuất xa. Người là nàng thiếu nữ thích ngắm mưa rơi và yêu mây trời Trót yêu em dại khờ nên anh cứ mãi mong chờ Chờ đợi được thành câu nói tiếng yêu em và mong em hiểu Nhưng dường như em Iặng im không nói từ chối anh rồi. Giờ mình đành xa mãi người ơi... Mỗi khi mưa lại rơi, lòng anh buốt giá trăm phần người ơi Nhớ đến em lần nào, ngỡ rằng ngõ vắng không ai được vào Tưởng rằng mình được yêu thương nhưng đến nay lìa xa Anh sợ im Iặng, anh sẽ mất em. Nắng ấm len vào phòng, chợt lòng băng giá như mưa mùa đông Không chút do dự nào, vội tìm chiếc máy gửi em Iời chào Tưởng rằng mình đã có trời mây, nào ngờ đâu nhận sự im lặng Dù đau đớn nhưng anh phải kìm nén nhìn người khuất xa. Mỗi khi mưa lại rơi, lòng anh buốt giá trăm phần người ơi Nhớ đến em lần nào, ngỡ rằng ngõ vắng không ai được vào Tưởng rằng mình được yêu thương nhưng đến nay lìa xa Anh sợ im Iặng, anh sẽ mất em. Nắng ấm len vào phòng, chợt lòng băng giá như mưa mùa đông Không chút do dự nào, vội tìm chiếc máy gửi em Iời chào Tưởng rằng mình đã có trời mây, nào ngờ đâu nhận sự im lặng Dù đau đớn nhưng anh phải kìm nén nhìn người khuất xa Dù đau đớn nhưng anh phải kìm nén nhìn người dần xa